HẠ VỀ MUỘN

  Mùa hạ mây trắng nắng hồng
Cây phượng thắp lửa đèn lồng đu đưa
  Mát lạnh bất  chợt cơn mưa
Cầu vồng bảy sắc giữa trưa vòm trời
  Bầy ve rả rích lắm lời
Biển xanh mát  rượi gọi mời tới đây
  Rì rào gió hát trên cây
Kỷ niệm xa vắng đong đầy tuổi thơ
  Học trò  với những ước mơ
Kỹ sư, bác sĩ, nhà thơ yêu đời
  Năm nay hạ đến khác thời
Phượng như nở muộn, lưng trời vắng ve
  Gió thôi không  thổi tóc tre
Màu xanh không ngát hàng me thuở nào
  Ào ào mấy trận mưa rào
;Lớp  buồn vắng cả tiếng chào thầy cô
  Bút viết mực đã cạn  khô
Hoa ơi cứ nở điểm tô sân trường
  Bây giờ đông đúc phố phường
Dịch tan em lại đến trường thân yêu.

Đàm Quyết Tiến

VIỆT NAM TRÊN TUYẾN ĐẦU CHỐNG DỊCH

  Cô đi từ Á tới Âu
Cô vòng châu Mỹ, Phi châu ghévào
  Ở đâu cũng tiến ào ào
Chỉ riêng đất Việt sớm vào chiều ra
  Vì không có chốn la cà
Người thưa, phố vắng, nhà nhà ở nguyên
  Từ siêu thị đến công viên
Từ nam ra bắc ba miền chung tay
  Giãn cách xã hội làm ngay
Sống chung với lũ đến ngày thành công
  Chủ quan xin hãy nói không
Coi chừng cô vẫn lông bông ngoài đường
  Những ngày dịch giã bốn phương
Tình người sâu nặng quê hương  tuyệt vời
  Việt kiều xa xứ nơi nơi
Trở về đất mẹ lệ rơi nhạt nhòa
  Bạn bè quốc tế gần xa
Không phân biệt đấy người ta người mình
  Đều được chăm sóc tận tình
Bữa ăn, giấc ngủ bệnh tình  quan tâm
  Người người tiếng nói từ tâm
Việt Nam đang thắng ngoại xâm vô hình.

Đàm Quyết Tiến