VINH DANH 9 THANH NIÊN KHIẾM THỊ TIÊU BIỂU THỦ ĐÔ HÀ NỘI
- Chi tiết
- Lượt xem: 4085
Đây là những thanh niên khiếm thị tiêu biểu nhất được ban tổ chức chương trình “Tuyên dương thanh niên khiếm thị năm 2016” lựa chọn từ rất nhiều đề cử và được Hội người mù TP Hà Nội vinh danh tại hội nghị diễn ra vào ngày 13/10.

Biểu dương 9 thanh niên khiếm thị tiêu biểu của TP Hà Nội
Chương trình “Tuyên dương thanh niên khiếm thị năm 2016” của Hội người mù TP Hà Nội được tổ chức nhằm kịp thời tôn vinh những điển hình thanh niên khiếm thị tiêu biểu, xuất sắc trên các lĩnh vực; tạo động lực phát triển tài năng trẻ và thúc đẩy phong trào thi đua học tập, rèn luyện, lao động sáng tạo, sản xuất; nhân rộng các mô hình, điển hình tiên tiến, góp phần đẩy mạnh phong trào thi đua yêu nước;Thu hút sự quan tâm của các cấp, ngành và toàn xã hội đối với nhiệm vụ chăm lo giáo dục, đào tạo và bồi dưỡng thế hệ người khiếm thị trẻ; Chia sẻ, hướng dẫn hỗ trợ hoạt động của Ban Cán sự trẻ của các đơn vị trực thuộc.
Đặc biệt đây là một trong những hoạt động tiêu biểu chào mừng kỷ niệm 45 năm ngày thành lập Hội người mù Hà Nội và hướng đến Festival Niềm tin và ánh sáng lần thứ 3, năm 2017.
9 điển hình thanh niên khiếm thị là những câu chuyện hay, là tấm gương giàu nghị lực, dám nghĩ dám làm để vượt qua khó khăn của tật nguyền, là những bông hoa tươi thắm nhất và đẹp nhất trong vườn hoa nghị lực.

Ca sĩ trẻ khiếm thị 16 tuổi Thảo Đan
Đó là một Thảo Đan – HV HNM quận Đống Đa đam mê với âm nhạc và tìm được ánh sáng từ âm nhạc. Do bị sinh thiếu tháng nên Thảo Đan đã vĩnh viễn mất đi ánh sáng của đôi mắt. Nhưng bù lại Đan đã may mắn hơn nhiều người khuyết tật khi được sinh ra trong tình yêu của cha mẹ, được sống trong môi trường hạnh phúc, được tạo điều kiện thuận lợi. Chính ba mẹ đã tiếp thêm sức mạnh cho Đan và khi tham gia học tập tại trường Nguyễn Đình Chiểu, Đan nhận ra rằng mình không phải là người duy nhất thiệt thòi như vậy nên đã nỗ lực làm mọi thứ. Hiện nay Đan đang theo học đồng thời 02 trường là Học văn hoá tại trường Nguyễn Văn Tố và theo đuổi đam mê âm nhạc tại trường học viện âm nhạc Việt Nam.

Vận động viên cờ vua Hồng Châu
Còn Nguyễn Thị Hồng Châu – HV HNM quận Hoàn Kiếm sinh ra trong gia đình có 3 anh chị em đều là người khiếm thị.Từ bé, bố mẹ đã dạy chị phải sống tự lập, không ỷ lại vào sự khuyết tật của mình để người khác phải quan tâm lo lắng cho nên việc gì trong khả năng mình có thể làm được là chị gắng sức để bố mẹ không phải bận về mình và cũng là để rèn luyện bản thân.
Từng giành nhiều thành tích cá nhân, mang về vinh quang cho thể thao người khuyết tật Việt Nam, nhưng với Châu, niềm vui sống, hạnh phúc có được nhờ thể thao còn quan trọng hơn những tấm huy chương.
Một người bị khiếm thị nhưng lại chơi cờ rất thuần thục,thậm chí còn chơi rất xuất sắc, tham gia giải đấu cấp cao. Nó đòi hỏi ở người vận động viên một nghị lực gấp 10, gấp trăm lần người bình thường, để không chỉ tiến lên trong sự nghiệp mà còn chống đỡ lại những cơn đau đến mỗi khi trái gió trở trời.

Chủ tịch Hội người mù quận Đống Đa Đỗ Thuý Hà
Số phận nghiệt ngã đã khiến Đỗ Thúy Hà – Chủ tịch HNM quận Đống Đa mất đi ánh sáng của đôi mắt từ khi còn rất nhỏ, nhưng không thể cướp từ chị niềm tin vào cuộc sống và sự nỗ lực của bản thân. Với những nghị lực phi thường, Đỗ Thúy Hà đã tìm lại ánh sáng cho cuộc đời mình và chia sẻ với những số phận kém may mắn khác
Nhận ra rằng để sống có ích và hạnh phúc phải cố gắng nhiều hơn so với người bình thường. Chính vì vậy, Chị Đỗ Thúy Hà đã không ngừng nỗ lực để đạt những kết quả đáng khâm phục: một trong 7 đại diện của 7 nước Châu Á - Thái Bình Dương nhận học bổng Duskin du học tại Nhật Bản; tốt nghiệp khoa Tiếng Anh của Viện Đại học Mở.
Chị đã được Hội LHPN Việt Nam tôn vinh "Tấm gương phụ nữ Việt Nam tự tin - tự trọng - trung hậu - đảm đang; năm 2016 được là một trong 9 cá nhân được tặng danh hiệu “Công dân Thủ đô ưu tú 2016” trong lĩnh vực hoạt động xã hội - từ thiện.

Toạ đàm giao lưu với các thanh niên khiếm thị tiêu biểu
Nghị lực sống ở người lành lặn đủ đầy đã quí, nghị lực sống ở những người khuyết tật là cả gia tài mà họ có, để sống tiếp, sống tốt và sống có ích cho xã hội. Nhìn những nụ cười này, không ai có thể hình dung ra hết những khó khăn mà số phận đã đặt lên vai các chị nhưng họ đã vươn lên như những đóa hoa và tỏa ngát hương thơm đó là nhờ sức mạnh của tình yêu, tình yêu cuộc sống và tình yêu giữa con người với con người….
Thành Nguyễn
TƯỞNG NHỚ NGƯỜI THẦY MANG ÁNH SÁNG VĂN HOÁ CHO NGƯỜI KHIẾM THỊ THỦ ĐÔ
- Chi tiết
- Lượt xem: 4073
Sáng ngày 9/9, Hội người mù TP Hà Nội đã tổ chức Lễ tưởng nhớ 25 năm ngày mất của thầy Nguyễn Chí Thiện (11/8 năm Tân Mùi – 11/8 năm Bính Thân) – người mang và dạy chữ Braille cho người khiếm thị miền Bắc nói chung và người khiếm thị Hà Nội nói riêng.

Những tiếng hát đầy cảm xúc của các học viên năm xưa dành cho thầy Nguyễn Chí Thiện
Tại buổi lễ, những người khiếm thị Hà Nội đã dành giây phút lắng đọng để tưởng nhớ và tri ân đến người thầy tôn kính Nguyễn Chí Thiện. Đặc biệt là những câu chuyện, những lời thơ, tiếng hát đầy cảm xúc của các học viên dành cho thầy Nguyễn Chí Thiện đã làm tăng thêm sự xúc động và lòng biết ơn sâu sắc tới người thầy đầu tiên mang chữ Braille – “ánh sáng văn hoá” cho những người khiếm thị miền Bắc.
Câu chuyện của thầy Nguyễn Chí Thiện (1911-1991) lưu trong lịch sử hình thành Hội người mù Hà Nội xin được tóm tắt như sau: Đầu thập kỷ 1940, ở miền Bắc, bao gồm cả Hà Nội, vẫn chưa có trường dạy học sinh mù. Người mù vẫn phải chịu cảnh dốt nát, thất học. Cuối năm 1943, đầu năm 1944, trong cái giá rét mùa đông xứ Bắc, hàng ngày, trên đường phố Hà Nội người ta thấy xuất hiện một thanh niên mù được vợ dắt đi gõ cửa các cơ quan, chính quyền, các hiệu buôn, cửa hàng thuốc, nhà những người có thế lực, từ thiện, hảo tâm… vận động xin mở trường dạy trẻ em và người lớn mù ngoài Bắc. Đó là ông và bà Nguyễn Chí Thiện. Ông Nguyễn Chí Thiện sinh ngày 13 tháng 06 năm 1911 ở Nam bộ và là con một gia đình trung lưu có học. Thời niên thiếu là một học sinh giỏi, ưa hoạt động và ham thích thể thao. Năm 20 tuổi, khi đang học trung học, trong một lần đá bóng, do một cú đánh đầu quá mạnh, ông bị chấn thương và hỏng hoàn toàn hai mắt. Năm 25 tuổi, ông vào học ở trường công lập cho học sinh khiếm thị ở Sài gòn và là một trong 05 học sinh giỏi của trường. Tại đây, ngoài văn hóa, ông còn học và sử dụng thành thạo nhiều loại nhạc cụ khác nhau, học nghề xoa bóp và nhiều nghề thủ công. Năm 1942, ông thành hôn với bà Nguyễn Thị Huỳnh, một nữ nhân viên sáng mắt của trường, người sau này gắn bó và góp phần rất lớn vào sự nghiệp của ông. Khi được biết tin ngoài Bắc vẫn chưa có chữ nổi, chưa có trường dạy người mù, với khát vọng cháy bỏng mang ánh sáng văn hóa đến cho các đồng tật ngoài Bắc, ông Thiện đã cùng người vợ mới cưới, trốn nhà; mang theo một số tiền và tư trang đi cùng đoàn thanh niên xứ Bắc ra Hà Nội, nơi hoàn toàn xa lạ với ông bà để tìm cách mở trường dạy người mù. Ngôi trường mà ông Nguyễn Chí Thiện đã vận động thành lập được mang tên Trường Chuyên nghiệp dạy người mù.
Ngôi trường dạy văn hóa, quan trọng hàng đầu là viết đọc chữ braille, học đánh vần, tập đọc, viết chính tả; làm các phép tính. Tiếng Pháp được dạy ngay từ lớp một. Về âm nhạc, các học sinh được học ký xướng âm bằng chữ braille ngay từ lớp một. Lên lớp trên, học sinh có thể bắt đầu học đàn. Về nghề thủ công, các học sinh được học đan lẵng hoa, đan làn bằng dây thép một ly chạy qua một công cụ có rãnh nên dễ đan và giữ đều được cự ly. Ngoài ra, còn học đan áo len, mũ len do bà Huỳnh dạy. Năm 1954, học sinh còn học thêm nghề dệt chiếu. Trường chữ nổi đầu tiên do cụ Nguyễn Chí Thiện thành lập đã góp phần đáng kể, tạo đà, tạo lực cho người mù Hà Nội vươn lên thay đổi cuộc sống, địa vị và thay đổi cách nhìn đối với họ và những người đồng tật. Cụ Nguyễn Chí Thiện mất năm 1991 tại Thành phố Hồ Chí Minh và được an táng tại nghĩa trang Hoa viên Bình Dương.
Thành Nguyễn


