ĐỜI VUI KHI CÓ HỘI

 Thiêng liêng lời gọi non sông
Bút nghiên vội xếp lòng không ngại ngần
  Trai tráng hăng hái tòng quân
Trường Sơn xa thẳm dấu chân  vượt rừng
  Mưa bom bão đạn đã từng
Nàn cân vác nặng   đâu ngừng  xông pha
  Thành đồng đất thép quê ta
Giặc vào không có đường ra  bao giờ
  Xa xa trắng dải sương mờ
Chiều tà bóng mẹ  ngóng chờ tin con
  Cùng đồng đội  vì nước non
Lời thề con hứa sắt son    trong lòng
  Chiến thắng thỏa nỗi chờ mong
Bùi ngùi gặp mẹ  giữa vòng yêu thương
  Nguồn sáng  để lại chiến trường
Bao la sóng vỗ tình thương dạt dào
  Tình đồng đội niềm tự hào
Tình cha nghĩa mẹ khác nào đuốc soi
  Để con từ bỏ cái tôi
Vượt lên bóng tối có Hội  đời vui.

Đàm Quyết Tiến

ẤM MÃI TÌNH THỦY CHUNG

Nhớ ngày nào trời mưa bay bay
Gió se lạnh mà tay anh thì ấm
Em run rẩy trong bàn tay anh nắm
Mắt thẹn thùng lòng thương lắm anh ơi
Bao gian nan vất vả của đường đời
Anh xuất hiện là vơi đi hết thảy
Tim hồi hộp đôi tai thì mong mỏi
Được nghe lời anh khẽ nói yêu em
Bao thầm thương trộm nhớ cứ lặng im
Bỗng một hôm tìm gặp em anh nói
Sáng ngày mai anh vào bộ đội
Em ở nhà có chờ đợi anh không?
Gió trăng khuya cứ thổi áo căng phồng
Trống tim vỗ dồn trong lồng ngực
Mắt hoe đỏ má hồng em rạo rực
Bởi thỏa niềm ao ước bấy lâu
Ôi tiếc thay chưa đủ ấm tình đầu
Thì anh đã bước vào trận chiến
Người cách trở tình càng lưu luyến
Mong anh về tính chuyện tương lai
Rồi một hôm tin sét đánh bên tai
Anh vĩnh viễn ra đi không trở lại
Dẫu biết thế em vẫn thầm chờ đợi
Đón anh về tô thắm nghĩa Thủy Chung
Ngày anh đi em mắt đỏ má hồng
Nay tóc bạc răng long mắt đỏ
Vẫn hy vọng anh còn đâu đó
Giữa nước non đất tổ Thanh Bình
Dẫu biết rằng anh đã hi sinh
Với bao đồng đội quên mình vì nước
Làm cho tổ quốc hồi xuân
Trẻ già Nam Bắc kết Đoàn dài lâu
Tình mình sẽ hẹn kiếp sau
Mắt xanh tay ấm lại trao duyên nồng
Đôi ta thỏa nỗi chờ mong
Tình ta ấm mãi giữa lòng Việt Nam.

Tác giả: Nguyễn Tiến Công - hội viên HNM Cầu Giấy