ĐỀN ƠN ĐÁP NGHĨA

Trong tháng bảy hàng năm có một ngày
Tưởng nhớ đến những người, đã nằm sâu trong lòng đất
Nhớ tới những người  mất chân tay vỡ đầu hỏng mắt nay thành thương tật 
Đó là ngày hai bảy tháng bảy mỗi năm
Để cả dân tộc, để cả nước tri ân
Những người con, đã hy sinh cho hòa bình Độc Lập.
Người mù chúng tôi đã về di tích ngã ba Đồng Lộc
rưng rưng ngấn lệ thắp nhang trước mười liệt nữ anh linh
Về quê Bác, Đến Chuông Bồn, kính cẩn nghiêng mình
Viếng mười ba anh hùng và hơn một nghìn hai trăm liệt sĩ .
Chúng tôi nguyện đời đời hướng về các anh các chị
Với tấm lòng đầy thành kính tiếc thương.
                ***
Hôm nay trên sân khấu của hội trường
“Chiếc Nón Kỳ Diệu”, đang khẩn trương náo nhiệt
Tiếng vỗ tay, tiếng reo hò sao mà tha thiết
Thật diệu kỳ, là chỉ trong ít chữ, ít từ
Cũng nói đủ, nỗi rung động của tâm tư
Biết đến công lao, những Anh Hùng Thương Binh Liệt Sĩ.
Vòng quay cũng hồi hộp, như trận đánh của các anh các chị
Điểm số tăng cao, cũng phấn khích tưng bừng
Như năm nào, các anh các chị vui mừng thắng lớn
Cũng rầu rầu, khi vòng quay dừng nơi trừ điểm
Chẳng khác gì những hy sinh, sau trận chiến trở về.
Hôm nay chắc các anh các chị, cũng hoan hỷ hả hê
cùng về vui, những vòng quay Ân Nghĩa.
Vũ Tý
HNM Quận Cầu Giấy


ƠN MẸ VIỆT NAM ANH HÙNG

  Bài ca thống nhất rộn vang,
Nhân dân cả nước hân hoan đón mừng.
  Cờ sao rực rỡ sắc hồng,
Bắc - Nam xum họp mẹ trông con về.
  Nhớ ngày mẹ tiễn con đi,
Ba lô đeo nặng, mũ thì gắn sao.
  Lên xe con vẫy tay chào
Thương con lòng mẹ nao nao khôn lường
  Năm xưa cha cũng lên đường
Con chạy theo mẹ vui mừng tiễn cha
  Đọc thư cha gửi về nhà
Mong con nhanh lớn theo cha diệt thù
  Thế là đã chín mùa thu
Điện Biên giải phóng đồn thù giặc tan
  Cha con nằm lại Điện Biên
Nhớ cha con đứng nhìn lên ban thờ
  Hình cha cho đến bây giờ
Vẫn là di ảnh mẹ thờ phụng cha
  Theo cha giữ nước non nhà
Vào Nam đánh Mỹ để cha vui lòng
  Mẹ già ngày ngóng đêm mong
Con ơi! Thấu hiểu cho lòng mẹ không?
  Tin con một mảnh giấy hồng
Tấm hình – Túi cóc cho lòng mẹ đau.
  Bên là cha – Bên nữa con sao?
Bàn thờ hương khói cuộn cao mái nhà.
  Đời ông rồi đến đời cha
Ra đi để lại quê nhà nhớ thương
  Mẹ nay tóc đã pha sương
Chỉ một nguyện ước quê hương con về
  Cha con xum họp cận kề
Mẹ đỡ hiu quạnh phòng khuê tháng ngày
  Từ ngày thống nhất đến nay
Anh em – làng xóm từng ngày tới thăm
  Ngôi nhà xưa đã khang trang
Đời sống vật chất mẹ càng ấm no
  Công ơn Đảng – Ơn Bác Hồ
Con ơi yên giấc ngàn thu mẹ cầu
  Cả cha và cả con yêu
Cha – con  đã sống xứng điều Bác khuyên
  Cha – con làm rạng tổ tiên
Hiếu trung với nước đáp đền nghĩa nhân
  Hai bảy tháng bảy tri ân
Hương trầm mẹ thắp gọi thầm cha – con
  Mẹ ơi đời mẹ vuông tròn
Mẹ là mẹ của xóm thôn quê nhà
  Mẹ là một bản trường ca
Ghi vào lịch sử nước nhà xứng danh
  Việt Nam - trời biển - núi sông
    In hình bóng Mẹ Việt Nam Anh Hùng.   

Tác giả: Cấn Thị Thật – HNM Cầu Giấy.